7 Đề Viết bài văn biểu cảm về một người hay một sự việc

5 3 lượt tải
Lớp: Lớp 7
Môn: Ngữ Văn
Dạng: Chuyên đề
File: Word
Loại: Tài liệu lẻ
Số trang: 20 trang


CÁCH MUA:

Liên hệ ngay Hotline hỗ trợ: 084 283 45 85


Chúng tôi đảm bảo đủ số lượng đề đã cam kết hoặc có thể nhiều hơn, tất cả có BẢN WORD,  LỜI GIẢI CHI TIẾT và tải về dễ dàng.

Để tải tài liệu gốc về máy bạn click vào nút Tải Xuống ở trên!

  • Tailieugiaovien.com.vn giới thiệu 100+ đoạn văn, bài văn hay lớp 7 Kết nối tri thức gồm trên 100 đề và các đoạn văn, bài văn tham khảo hay nhất nhằm giúp Giáo viên có thêm tài liệu tham khảo Ngữ văn 7.
  • File word có lời giải chi tiết 100%.
  • Mua trọn bộ sẽ tiết kiệm hơn tải lẻ 50%.

 

Đánh giá

4.6 / 5(5 )
5
53%
4
22%
3
14%
2
5%
1
7%
Trọng Bình
Tài liệu hay

Giúp ích cho tôi rất nhiều

Duy Trần
Tài liệu chuẩn

Rất thích tài liệu bên VJ soạn (bám sát chương trình dạy)

Mô tả nội dung:

CHUYÊN ĐỀ 4
VIẾT BÀI VĂN BIỂU CẢM VỀ MỘT NGƯỜI HAY MỘT SỰ VIỆC.
* Tri thức về kiểu bài
Bài văn biểu cảm
về một người, một sự việc là kiểu văn bản có mục đích trình bày
cảm xúc của người viết về một đối tượng (có thể là người ( ông, bà, bố, mẹ,Thầy cô,
bạn bè, hàng xóm, người bạn thân của gia đình… hoặc sự việc trao quà từ thiện, bênh
vực người yếu, giúp người qua đường…) Yêu cầu khi viết bài:
-
Tình cảm trong bài văn phải chân thực, trong sáng.
- Sử dụng ngôi thứ nhất để chia sẻ cảm xúc.
- Kết hợp với miêu tả và tự sự nhằm hỗ trợ cho việc biểu lộ cảm xúc.
- Bố cục bài viết gồm ba phần:
Mở bài: giới thiệu đối tượng biểu cảm, biểu đạt cảm xúc chung về đối tượng.
Thân bài: Biểu lộ cảm xúc, suy nghĩ cụ thể một cách sâu sắc về đối tượng. Đối với bài
văn biểu cảm về con người, người viết cần biểu lộ cảm xúc, suy nghĩ về đặc điểm, tính
cách, kỉ niệm gắn với người đó. Đối với bài văn biểu cảm về sự việc, người viết có thể
biểu lộ cảm xúc theo trình tự diễn tiến của sự việc.
Kết bài: Khẳng định tình cảm của mình dành cho người, sự việc đó. ĐỀ 1:
TRÌNH BÀY CẢM XÚC VỚI MỘT SỰ VIỆC ĐỂ LẠI CHO EM ẤN
TƯỢNG SÂU SẮC (Một lầm lỗi của bản thân)
BƯỚC 1. XÁC ĐỊNH ĐỀ:
- Đề bài yêu cầu: Trình bày cảm xúc với một sự việc để lại cho em ấn tượng sâu sắc
(Một lầm lỗi của bản thân)
- Mục đích: Viết lại những cảm xúc của bản thân trong một lần mắc lỗi.
- Cách viết bài: Biểu cảm kết hợp với tự sự, miêu tả. - Bố cục: 3 phần
BƯỚC 2: LẬP DÀN BÀI
MB: Giới thiệu chủ đề của sự việc: Một lần mắc lỗi
TB: Những cảm xúc được bộc lộ về sự việc mình mắc lỗi
- Phạm sai lầm: Nói lời hỗn láo với mẹ.
- Quan sát những biểu hiện, nỗi buồn từ khi nghe câu nói đó.
- Trong lòng cảm thấy tội lỗi. Cần phải nói lời xin lỗi với mẹ.
- Đã có can đảm để nói lời xin lỗi.
- Được mẹ động viện, khích lệ sự trưởng thành của mình.
KB: Kết thúc sự việc.
- Cảm ơn mẹ đã cho mình cơ hội nhận lỗi và sửa lỗi.
- Nhận ra mình đã khôn lớn và cần trưởng thành hơn nữa. BƯỚC 3: VIẾT BÀI
- Trung thành với những lựa chọn, sắp xếp đã thực hiện ở bước 1,2.
- Sử dụng những hiểu biết về cách viết bài văn tự sự kết hợp với miêu tả, biểu cảm, kỹ
năng sử dụng ngôn từ viết bài văn tự sự đúng, hấp dẫn người đọc, người nghe. BÀI VĂN MẪU:
Bạn đã từng nghe thông điệp “Mắc lỗi để trưởng thành” chưa? Biết đó chân lí, đó
là điều tôi vô cùng tâm đắc. Những lỗi lầm luôn khiến tôi phải suy nghĩ, sâu não, lo
lắng rất nhiều. Đó là một sự việc mà tôi không hề muốn mình mắc phải chút nào, nhưng
thỉnh thoảng tôi vẫn mắc và đặc biệt là lần này. Tôi đã nói hỗn với mẹ và phải suy nghĩ
về điều đó rất nhiều.
Cách đây tầm nửa tháng gì đấy, tôi muốn mẹ mua cho một đôi giày mới và đã
ngỏ ý xin mẹ mua cho. Vẻ mặt mẹ có vẻ trầm tư rồi nói:
- Ừ, để vài hôm nữa mẹ mua.
Tôi giậm giật quay gót, vừa vùng vằng vừa nói trong bực tức:
- Mẹ lúc nào cũng để mấy hôm nữa, mấy hôm nữa. Sao mẹ không bảo để sang năm mẹ mua luôn đi?
Tôi vừa nói dứt câu, biết mình lỡ lời nhưng lời nói thốt ra như như tên rời khỏi cung,
đạn bay khỏi nòng, làm sao làm sao mà thu hồi được. Các cụ bảo: “Sẩy chân đỡ được,
sẩy miệng không đỡ được đâu.” cấm có sai chút nào. Lời tôi vừa dứt, nét buồn đã đượm
trên gương mặt mẹ. Đôi mắt chớp chớp để ngăn dòng nước mắt, làn da tái nhợt, mẹ lầm
lũi đi vào nhà. Tôi chôn chân ở sân và cảm nhận nỗi buồn, sự bất lực của mẹ trước câu
nói của mình. Có lẽ mẹ buồn và thất vọng về tôi lắm. Nhưng điều đó chưa là gì mà điều
khiến tôi sợ hơn là những lần trước, khi mắc sai lầm, mẹ hoặc nạt, hoặc đánh đòn, nhẹ
cũng là một bài ca không bao giờ quên… Vậy mà lần này cái im lặng của mẹ làm tôi bất an lo lắng.
Những ngày sau đó, mẹ vẫn làm mọi việc, vẫn chăm sóc anh em tôi một cách chu
toàn, vẫn vì các con mà tất bật từ sáng sớm đến tối khuya không một lời than vãn. Mẹ
vẫn trò chuyện hỏi han chỉ là ít cười, ít kể chuyện nọ kia như mọi khi. Nét mặt đượm
buồn như đang ẩn chứa một nỗi niềm sâu kín. Thấy vậy, tôi ước thà mẹ cứ đánh cứ
mắng rồi xong như những lần trước còn hơn. Như này, tôi thấy có lỗi càng có lỗi hơn.
Tôi luôn suy nghĩ về những lời tôi đã thốt ra, cố quan tâm, trò chuyện với mẹ nhiều hơn
nhưng tất cả đều là gượng ép không thể thoải mái vô tư bày tỏ tình cảm như trước.
Trong tôi như có một vật đang đè nặng lên. Vô cùng nặng nề, ngột ngạt, bí bách. Mẹ
càng không trách, càng điềm tĩnh tôi càng cảm thấy mình có lỗi với mẹ nhiều hơn. Nó
khiến tôi khó chịu và quyết tâm cần phải được giải tỏa dòng tâm trạng này. Nhưng lời
xin lỗi, lần đầu nói đâu dễ, tôi tập trước gương, đưa gối lên trước mặt, tưởng tượng đó là
mẹ để tập nói, tập đi tập lại. Vậy mà cứ đến gần, lời định thốt ra lại ngượng ngùng, vấp
váp và rồi lại kệ. Cứ như thế phải đến 4- 5 hôm, mẹ đang nấu cơm, tôi thình lình ôm mẹ
từ phía sau tựa đầu vào lưng mà nói:
- Mẹ ơi con xin lỗi mẹ, từ lần sau con không nói hỗn với mẹ nữa. Mẹ tha lỗi cho con nha!
Mẹ quay lại ôm tôi vào lòng:
- Con gái ngoan của mẹ, mẹ đang chờ điều này từ con. Mẹ rất vui khi con tự nhận
ra lỗi của mình và can đảm nói lời xin lỗi. Con của mẹ đã lớn thật rồi.
Tôi và mẹ vui vẻ nấu xong bữa cơm và chưa bao giờ thấy có một bữa cơm lại ngon đến
thế. Trong lòng nhẹ nhàng như vừa trút được một tảng đá vậy. Tôi được tự do và trở về
những ngày vui vẻ như trước và cũng hiểu được, mẹ luôn tha thứ và chờ đợi ở chúng ta
một điều gì đó tốt đẹp hơn.
Cảm ơn mẹ đã cho tôi điều kiện để tự trưởng thành hơn. Sự im lặng của mẹ là
dành cơ hội cho tôi tự suy ngẫm và nhận ra lỗi của mình. Tự thấy mình cần phải chín
chắn, có suy nghĩ, cân nhắc trước khi hành động dù đó chỉ là lời nói với người thân
trong gia đình. Từ hôm đó, tôi có thể nhận định tôi đã thay đổi thật sự. Tôi đã lớn thật
rồi và rất vui về khám phá này của bản thân. Tôi sẽ cố gắng ngày một hoàn thiện hơn,
trưởng thành hơn để mẹ đỡ phải lo lắng vì mình. ĐỀ 2
VIẾT BÀI VĂN CẢM NHẬN VỀ MẸ.
BƯỚC 1: XÁC ĐỊNH YÊU CẦU CỦA ĐỀ
- Đề bài yêu cầu: Cảm nhận của em về một người mà em yêu mến.
- Người em yêu mến: Mẹ của mình.
- Tình cảm của em dành cho mẹ: Tình yêu, lòng cảm phục sâu sắc.
- Cách biểu đạt: Biểu cảm trực tiếp tình cảm của mình về mẹ. - Bố cục: 3 phần.
BƯỚC 2: LẬP DÀN BÀI
MB: Giới thiệu người mà em yêu nhất: Đó là mẹ.
TB: Bộc lộ chi tiết tình yêu của em dành cho mẹ.
Đoạn 1:
Biểu cảm về hình dáng của mẹ
- Mẹ trẻ trung, xinh đẹp với làn da trắng mịn.
- Khuôn mặt gợi nét duyên dáng, dịu hiền.
- Em yêu nhất là đôi mắt của mẹ, đôi mắt to, tròn, đen huyền luôn nhìn em với ánh mắt
trìu mến, động viên, khích lệ.


zalo Nhắn tin Zalo