Đề thi giữa kì 1 Ngữ văn 12 Chân trời sáng tạo (Đề 1)

230 115 lượt tải
Lớp: Lớp 12
Môn: Ngữ Văn
Bộ sách: Chân trời sáng tạo
Dạng: Đề thi
File: Word
Loại: Tài liệu lẻ
Số trang: 10 trang


CÁCH MUA:

  • B1: Gửi phí vào TK: 0711000255837 - NGUYEN THANH TUYEN - Ngân hàng Vietcombank (QR)
  • B2: Nhắn tin tới Zalo VietJack Official ( nhấn vào đây ) để xác nhận thanh toán và tải tài liệu - giáo án

Liên hệ ngay Hotline hỗ trợ: 084 283 45 85


Chúng tôi đảm bảo đủ số lượng đề đã cam kết hoặc có thể nhiều hơn, tất cả có BẢN WORD,  LỜI GIẢI CHI TIẾT và tải về dễ dàng.

Để tải tài liệu gốc về máy bạn click vào nút Tải Xuống ở trên!

  • Tailieugiaovien.com.vn giới thiệu bộ đề giữa kì 1 gồm đầy đủ ma trận và lời giải chi tiết môn Ngữ văn 12 Chân trời sáng tạo mới nhất năm 2024 nhằm giúp Giáo viên có thêm tài liệu tham khảo ra đề thi Ngữ văn 12.
  • File word có lời giải chi tiết 100%.
  • Mua trọn bộ sẽ tiết kiệm hơn tải lẻ 50%.

Đánh giá

4.6 / 5(230 )
5
53%
4
22%
3
14%
2
5%
1
7%
Trọng Bình
Tài liệu hay

Giúp ích cho tôi rất nhiều

Duy Trần
Tài liệu chuẩn

Rất thích tài liệu bên VJ soạn (bám sát chương trình dạy)

Mô tả nội dung:


ĐỀ KIỂM TRA GIỮA HỌC KÌ I
Phần 1: Đọc hiểu (5,0 điểm)
Đọc đoạn thơ sau và trả lời câu hỏi:
chúng tôi hiểu đất nước đang hồi khốc liệt
chúng tôi hiểu điều ấy bằng mọi giác quan
bằng chén cơm ăn mắm ruốc
bằng giấc ngủ bị cắt ngang cắt dọc
bằng những nắm đất mọc theo đường hành quân
có những thằng con trai mười tám tuổi
chưa từng biết nụ hôn người con gái
chưa từng biết những lo toan phức tạp của đời
câu nói đượm nhiều hơi sách vở khi nằm xuống
trong đáy mắt vô tư còn đọng một khoảng trời hạnh phúc nào cho tôi hạnh phúc nào cho anh
hạnh phúc nào cho chúng ta
hạnh phúc nào cho đất nước
có những thằng con trai mười tám tuổi
nhiều khi cực quá, khóc ào
nhiều lúc tức mình chửi bâng quơ
phanh ngực áo và mở trần bản chất
mỉm cười trước những lời lẽ quá to
nhưng nhất định không bao giờ bỏ cuộc.
(Thanh Thảo, Trích Thử nói về hạnh phúc, Thơ hay Việt Nam thế kỷ XX,
NXB Văn hóa Thông tin, 2006)
Câu 1 (1,0 điểm): Văn bản trên được viết theo thể thơ nào?
Câu 2 (1,0 điểm): Tìm những hình ảnh diễn tả hiện thực gian khổ của
người lính trong chiến tranh ở văn bản trên?
Câu 3 (1,0 điểm): Anh/chị hiểu gì về tâm hồn “những thằng con trai
mười tám tuổi” trong những dòng thơ sau?
“có những thằng con trai mười tám tuổi
chưa từng biết nụ hôn người con gái
chưa từng biết những lo toan phức tạp của đời
câu nói đượm nhiều hơi sách vở khi nằm xuống
trong đáy mắt vô tư còn đọng một khoảng trời”
Câu 4 (1,0 điểm): Đoạn thơ sau sử dụng biện pháp tu từ gì? Nêu hiệu
quả của biện pháp tu từ đó.
hạnh phúc nào cho tôi
hạnh phúc nào cho anh
hạnh phúc nào cho chúng ta
hạnh phúc nào cho đất nước
Câu 5 (1,0 điểm): Qua văn bản, theo anh/chị giữa “hạnh phúc… cho tôi”
và “hạnh phúc… cho đất nước” điều nào quan trọng hơn? Vì sao?
Phần 2: Viết (5,0 điểm)
Viết bài văn nghị luận (khoảng 600 chữ) so sánh, đánh giá hai đoạn trích
sau: Ông ngoại (Nguyễn Ngọc Tư) và Giàn bầu trước ngõ (Nguyễn Ngọc Tư). Đoạn trích 1: ÔNG NGOẠI (Nguyễn Ngọc Tư)
(Tóm tắt đoạn đầu: Gia đình cậu mợ của Dung đi định cư nước ngoài.
Mẹ Dung quyết định cho Dung sang ở với ông Ngoại để tiện bề trông
nom ông. Dung dù không muốn nhưng vẫn nghe lời mẹ)
Sang bên ấy được hai hôm, Dung chạy về mẹ, than thở lướt sướt: "Ở với
ông ngoại buồn muốn chết, đi học về, mở karaoke lại sợ ồn, nói chưa
được mấy câu thì hết chuyện. Chẳng lẽ con lại nói chuyện tình yêu với
ông ngoại à? Bọn bạn không dám lại nhà chơi. Ông khó lắm. Con mở
nhạc cũng ngại, con nấu cơm khét ông mắng cả buổi. Suốt ngày ông cứ lo
tỉa tót cho mấy chậu kiểng, mấy con cá vàng. Con hỏi:" Ngoại chăm sóc
hoài không chán sao? ", Ngoại nói" Cây cũng có linh hồn. Con không tin,
ghé tai vào nghe thử, có cây nào than buồn, có cây nào thèm nghe Michael Jackson đâu ".
(Thế nghĩa là có hai thế giới ở trong ngôi nhà. Thế giới của ông là mấy
ông bạn già và thế giới của Dung là tiếng nhạc gào thét xập xình. Hai thế
giới vừa giành giựt vừa hòa tan nhau.)
Hôm bữa Dung nói với ông:
- Sao ông Chín bên nhà rủ ngoại đi tham gia câu lạc bộ gì đó, ngoại không đi?
Ông nhìn Dung thật lâu:" Ngoại sợ con ở nhà một mình buồn ". Dung
chột dạ, có bao giờ đi chơi mà mình nghĩ tới ông không.
Có những sự thay đổi Dung không thể ngờ được. Bây giờ mỗi đêm Dung
trở mình nghe ông ngoại ho khúc khắc. Nghe cây mai nhỏ nứt mình, nảy
chồi Dung nghiện hương trầm tối tối ông thắp lên bàn thờ bà ngoại. Lắm
khi lũ em Dung sang, chúng nó phá phách quậy tung cả lên, Dung mắng,
chúng nó trề môi "Chị hai khó như một bà già", Dung giật mình. Có lẽ
quen với cái tĩng lặng trong sân mà mỗi chiều Dung giúp ông tưới cây,
cái khoảng không xanh lạc lõng trong khói bụi, đâu đó, trên tàng me già,
dăm chú chim hót líu lo Dung quen dáng ông ngoại với mái tóc bạc, với
đôi mắt hõm, cái cằm vuông, quen mỗi tháng một lần cọc cạch lên
phường lương hưu. Có một điều Dung ngày càng nhận ra tiếng ho của
ông ngày càng khô và rời rạc như lời kêu cứu. Chủ nhật Dung cắm cúi
lau chùi bên dàn karaoke phủ bụi, ông đứng lên nheo mắt:
- Sao con không hát, con hát rất hay mà. - Dung thoáng ngỡ ngàng, nó hỏi:
- Ngoại có thích nghe không?
Rồi mở máy. Hôm ấy Dung rất vui, lần đầu tiên nó hát cho riêng ông
nghe và quan trọng nhất là ông đã ngồi lại đấy, gật gù.
(Tóm tắt: Sinh nhật Dung, ông và Dung cùng làm bánh kem mời bạn bè
đến thật đông. Hôm ấy, hai ông cháu cùng nhảy điệu tango, đám bạn ai
cũng khen, Dung hãnh diện lắm.)
(Trích Ông ngoại, tập truyện Ông ngoại, Nguyễn Ngọc Tư, NXB trẻ, 2001) Đoạn trích 2:
GIÀN BẦU TRƯỚC NGÕ (Nguyễn Ngọc Tư)
Tóm tắt: Gia đình tôi không thích giàn bầu vì gây bất tiện và khiến họ
ngán ăn, nhưng không ai dám chặt vì đó là của bà nội, bà trồng để nhớ
quê. Cha tôi cho rằng quê hương là khắp đất nước và đã đưa bà nội lên
thành phố sống cùng gia đình.
Ở nhà tôi, công việc nhàn đến mức bà thơ thẩn vào rồi lại thơ thẩn ra.
Nhà cao cửa rộng, khéo đi, cả ngày chẳng ai gặp mặt ai. Chị tôi đi học cả
ngày, mẹ tôi đến sở. Bà ra cửa trước, tôi vào cửa sau, bà lên lầu, cha đi
xuống, gặp nhau ở lối ngõ cầu thang, nội ngó cha, nhắc “Lúc này bay bận
rộn, đến không không ăn cơm ở nhà, khéo ngã bệnh nghen con”. Cha
cười “má khỏi lo”. Rồi mỗi người mỗi ngả. Bà năng xuống bếp, quấn quít ở đấy. Chị bếp khoe:
- Bác ơi, con làm bánh tổ nè, bác cháu mình cùng ăn nghen.
Bà tôi gật gù khen ngon. Tôi tò mò nhón lấy một miếng ăn thử, nó ngòn
ngọt dai dai. Thứ bánh nhà quê này xem ra có khác với Sandwich,
chocolate. Bà làm nhiều thứ bánh lắm, không kể hết được, nào là bánh
ngọt, bánh ú....toàn là bánh nhà quê, mà hình như chỉ tôi ăn, ba mẹ, chị
Lan đều tránh xa xa hỏi " Bánh đó ăn ra làm sao? " Tôi khoe "Sáng này
nội làm bánh khọt ngọt ngon lắm."Chị Lan tròn mắt" bánh gì tên ngộ vậy?


zalo Nhắn tin Zalo